“Khi đại dịch thế kỷ Covid-19 đi qua”, người tử tế và sự lương thiện còn lại

Chia sẻ

Nhà văn Sương Nguyệt Minh vừa gây chú ý khi phát hành tập bút ký - bình luận “Khi đại dịch thế kỷ Covid-19 đi qua”. Đây là một trong số ít những cuốn sách phản ánh về đại dịch Covid-19 được phát hành.

Tập sách “Khi đại dịch thế kỷ Covid-19 đi qua”Tập sách “Khi đại dịch thế kỷ Covid-19 đi qua”

Báo Phụ nữ Thủ đô có dịp trò chuyện cùng nhà văn xung quanh cuốn sách.

Thưa nhà văn Sương Nguyệt Minh! Cuốn sách “Khi đại dịch thế kỷ Covid-19 đi qua” vừa ra mắt của ông đã nhận được sự quan tâm của đông đảo độc giả. Để hoàn thành tập sách này, ông đã “dấn thân” ra sao giữa đại dịch?

Thực ra, cái gọi là “dấn thân” khi viết tập sách này cũng không có gì to tát, công phu theo nghĩa lao động sáng tạo nghệ thuật mà nhiều người chủ trương. Đại dịch Covid-19 là một hiện thực quá dữ dội, khốc liệt. Không chỉ nhà văn mà mọi người dân đều trải nghiệm “dấn thân”. Cách nhà tôi 100m là 12 ca dương tính virus Sars-Cov-2, sống trong tình cảnh “nhà nào ở nguyên nhà đó” trong “vùng đỏ” bức bối, ngột ngạt, nghĩ ngợi… cũng là trải nghiệm. Chẳng cần quyết chí “dấn thân” thì cũng buộc phải trải nghiệm “dấn thân” rồi.

Ông mong muốn độc giả thấy được những gì khi đọc cuốn sách này? Ông có ấn tượng sâu sắc nào đó với câu chuyện tình người trong đại dịch?

“Khi đại dịch thế kỷ Covid-19 đi qua” thì hiển lộ tất cả xấu tốt nguyên hình. Có kẻ cơ hội, trục lợi, yếu hèn, có người lơ là, lo lắng, sợ hãi, có cả “coi trời bằng vung”, “chưa thấy quan tài chưa đổ lệ”, nhưng phần đông là người tốt, tử tế, lương thiện, “lá lành đùm lá rách” trong thiên tai hoạn nạn. Đặc biệt là những người ở tuyến đầu chống dịch.

Tôi có ba tâm trạng lớn nhất khi đại dịch Covid-19 tràn đến: Một là, tức giận phẫn nộ với những kẻ cơ hội, lợi dụng dịch dã để trục lợi trên tính mạng nạn nhân là đồng bào của mình. Hai là, xót xa khi người thân, bạn bè, và đồng bào mình bị nhiễm virus Sars-Cov-2 hàng loạt. Chết chóc tang thương quá, trong khi kinh tế đình đốn, chuỗi cung ứng đứt gãy, an sinh xã hội khó khăn. Ba là, đặc biệt trân trọng, cảm phục và thương những bác sĩ, y tá, điều dưỡng, những người ở tuyến đầu chống dịch. Họ ở nơi bị đe dọa tính mạng, hiểm nguy nhất. Lao động căng thẳng vượt quá khả năng chịu đựng của con người hàng trăm %. Ranh giới giữa sự sống và cái chết mong manh lắm, mà họ vẫn không nề hà, không rời bỏ đội ngũ vì tính mạng đồng bào.

Nhà văn Sương Nguyệt Minh (Ảnh: NVCC)Nhà văn Sương Nguyệt Minh (Ảnh: NVCC)

Văn học, nghệ thuật phục vụ cuộc sống, trong lĩnh vực âm nhạc, phim ảnh cũng đã có nhiều tác phẩm về đại dịch, cổ vũ mọi người cùng vượt qua khó khăn. Nhưng đến thời điểm này, các tác phẩm văn học về đại dịch khá ít ỏi, theo ông nguyên nhân là do đâu? Và, làm sao để có thêm nhiều tác phẩm về đại dịch trên mặt trận văn chương?

Văn học - nghệ thuật có tính phát hiện và dự báo. Có những nhà văn viết rất hay, đã dự báo dịch bệnh, ngày tận thế của hành tinh trong tác phẩm của họ. Nhưng, về cơ bản nhà văn thường là đi sau sự kiện, hiện tượng. Cái này do đặc thù nghề nghiệp thôi. Nhà văn cần có độ lùi thời gian để nghĩ ngợi, để chiêm nghiệm. Nếu viết ngay khi sự kiện vẫn đang nóng bỏng diễn ra thì cùng lắm là sử dụng các thể loại “tác chiến nhanh” như bút ký, phóng sự, thơ… chứ đụng đến tiểu thuyết là phải cần thời gian. Cho nên chẳng lạ gì khi văn học viết về đại dịch thưa vắng, đặc biệt tiểu thuyết lúc này là “số 0”. Tôi nghĩ cũng chẳng nên nóng vội.

Về vấn đề “Làm sao để có thêm nhiều tác phẩm về đại dịch trên mặt trận văn chương?”. Khó quá. Văn chương là mùa vụ, cứ cày cuốc, gieo trồng đến kỳ là thu hoạch, nhưng đâu phải năm nào cũng có mùa vàng. Đâu phải khoai ngô đầy bồ thì thóc cũng đầy cót. Thất bát là chuyện thường xuyên của văn chương, có khi cả chục năm cũng chẳng có tác phẩm hay. Cái thời văn chương như phong trào, thời của “Tiếng hát át tiếng bom” cũng qua lâu rồi. Giả sử có cuộc phát động viết văn về dịch Covid-19 thì cũng khó mà thành công! Hãy để tự nhà văn viết, tự nhà văn có nhu cầu cất tiếng.

Sau “Khi đại dịch thế kỷ Covid-19 đi qua”, ông có dự kiến nào đó về một tác phẩm lấy cảm hứng từ đại dịch?

Đã là người sáng tác thì lúc nào cũng đầy ắp ý tưởng, dự định, tôi cũng quan tâm lưu trữ tài liệu, ghi chép, nghĩ ngợi về đại dịch Covid-19 nhưng để viết một tác phẩm dài hơi như tiểu thuyết về nó lại là câu chuyện khác - nó thách thức nhà văn, không dễ đâu.

Cảm ơn nhà văn Sương Nguyệt Minh!

NAM PHONG

Tin cùng chuyên mục

Người phụ nữ kể chuyện nghề xây dựng quê hương bằng niềm tự hào

Người phụ nữ kể chuyện nghề xây dựng quê hương bằng niềm tự hào

(PNTĐ) - Sinh ra và lớn lên tại thôn Lai Cách, xã Đa Phúc (Hà Nội), chị Nguyễn Thị Năm hiện đang công tác tại khu vực Sân bay quốc tế Nội Bài, đồng thời tham gia công tác xã hội với vai trò Chi hội Phó Chi hội Phụ nữ thôn. Dù làm việc trong môi trường hiện đại, chị vẫn luôn gắn bó sâu sắc với quê hương và nghề truyền thống của người dân nơi đây - nghề xây dựng, hay thường được gọi quen thuộc là nghề thợ nề.
Đức Phúc tiết lộ từng bật khóc vì áp lực cho giấc mơ mang nhạc Việt ra thế giới

Đức Phúc tiết lộ từng bật khóc vì áp lực cho giấc mơ mang nhạc Việt ra thế giới

(PNTĐ) - Ca sĩ Đức Phúc vừa chính thức ra mắt phim tài liệu mang tên “Quán Quân Quốc Tế Đến Từ Việt Nam” nhân dịp tròn 3 tháng kể từ thời điểm nam ca sĩ đăng quang ngôi vị Quán quân Intervision 2025. Với thời lượng hơn 30 phút, “Quán Quân Quốc Tế Đến Từ Việt Nam” tái hiện lại khoảnh khắc chiến thắng trên sân khấu Intervision 2025 của Đức Phúc và hé lộ toàn cảnh phía sau hậu trường: từ quá trình chuẩn bị khắc nghiệt đến những lựa chọn mang tính bước ngoặt để đưa hình ảnh, văn hóa Việt Nam đến với bạn bè quốc tế.
Chị Nguyễn Như Quỳnh - Người phụ nữ kiên trì giữ “hồn quạt” Chàng Sơn

Chị Nguyễn Như Quỳnh - Người phụ nữ kiên trì giữ “hồn quạt” Chàng Sơn

(PNTĐ) - Giữa nhịp sống hiện đại, khi nhiều nghề thủ công truyền thống đứng trước nguy cơ mai một vì không theo kịp giá trị kinh tế, chị Nguyễn Như Quỳnh (Thôn 1, Chàng Sơn, xã Tây Phương, Hà Nội) vẫn lặng lẽ đi một con đường khác: giữ nghề bằng tình yêu, bằng sự kiên trì và bằng cách gắn nghề với du lịch văn hoá bền vững.
Giữ lửa làng nghề bánh cuốn Thanh Trì qua câu chuyện của chị Nguyễn Thị Thư

Giữ lửa làng nghề bánh cuốn Thanh Trì qua câu chuyện của chị Nguyễn Thị Thư

(PNTĐ) - Đến với cuộc thi “Nữ đại sứ du lịch làng nghề Hà Nội 2025”, chị Nguyễn Thị Thư – Phó Chủ tịch Hội LHPN phường Vĩnh Hưng không chỉ mang theo niềm tự hào cá nhân mà còn gửi gắm trong đó tình yêu sâu sắc dành cho văn hóa truyền thống và một làng nghề ẩm thực lâu đời của Hà Nội: bánh cuốn Thanh Trì.
Lan tỏa sắc hương làng nghề Quảng Phú Cầu

Lan tỏa sắc hương làng nghề Quảng Phú Cầu

(PNTĐ) - Tham gia cuộc thi “Nữ đại sứ du lịch làng nghề Hà Nội 2025”, chị Nguyễn Thị Ngọc Linh, Chủ nhiệm Câu lạc bộ Doanh nhân nữ xã Ứng Thiên (TP Hà Nội) mang đến một câu chuyện dung dị nhưng giàu cảm xúc về làng nghề tăm hương Quảng Phú Cầu, nơi lưu giữ những giá trị lao động truyền thống và vẻ đẹp văn hóa đặc trưng của vùng ngoại thành Hà Nội.