Đừng tiết kiệm lời yêu

Chia sẻ

Tôi là một bà mẹ đơn thân. Hơn 10 năm qua, tôi đã phải gồng mình, vượt bao khó khăn nuôi con khôn lớn. Cũng vì thế, trong từ điển của tôi không có chỗ dành cho hai từ “ủy mị”.

Với con gái, tôi cũng thường dạy con như vậy. Tôi không cho phép con mè nheo, nhõng nhẽo. Tôi muốn truyền cho con sự mạnh mẽ, bản lĩnh, không run sợ trước khó khăn.

Ảnh minh họaẢnh minh họa

Như mọi bà mẹ khác, tôi luôn mong con mình sau này được hạnh phúc, thành đạt. Muốn vậy, con không có con đường nào khác là phải học hành cho tử tế. Tôi chọn cho con những môi trường học tốt nhất với các thầy cô giáo giỏi nhất. Nhà tôi hồi đó ở vùng ngoại thành. Mỗi ngày, hai mẹ con phải dậy từ sớm để đi học. Mùa đông, con gái vừa khóc, vừa ngặt nghẽo xin tôi nghỉ học. Tôi lẳng lặng đặt con lên sau xe, lấy dây chằng con vào người mình rồi đi. Dần dần, con biết có van xin nhưng tôi cũng không mủi lòng. Từ đó cháu không còn mè nheo nữa.

Năm cuối cấp hai, con tôi giành giải Nhì học sinh giỏi Toán cấp huyện. Lúc con báo tin, tôi mừng muốn rơi nước mắt nhưng lại kìm lòng. Tôi sợ nếu khen ngợi con sẽ tự kiêu, ngủ quên trên chiến thắng. Tôi tỏ ra bình thản bảo con: “Việc học là của con, con học tốt thì sau này khắc có tương lai tốt”. Tôi thấy mặt con chùng lại, rồi khẽ mếu máo: “Các bạn khác chỉ cần đạt điểm 9, 10 ở lớp thì đã được bố mẹ khen thưởng rồi. Còn mẹ thì…”. Tôi đáp ngắn gọn: “Sau này lớn lên, con khắc hiểu vì sao mẹ phải làm thế”.

Tôi chưa bao giờ ân hận vì mình đã nghiêm khắc với con. Mỗi sáng, tôi dậy sớm, nấu đồ ăn cho con. Khi con dậy, tôi giục: “Ăn mau rồi còn đi học”. Lúc con ốm, tôi mua sẵn thuốc để ở đầu giường cho con. Nhưng, con sẽ phải tự nhớ giờ uống thuốc và tự lấy thuốc để uống. Với tôi, đó là những việc con phải tự làm. Tôi sẽ không làm hộ con khiến con ỷ lại.

Cho đến lần đó, tôi bị ốm nặng. Tôi rất ít khi bị ốm vặt, chắc là do hoàn cảnh khiến tôi không được phép mình sa sút sức khỏe. Nhưng, dù có tự tin đến đâu thì cũng không thể tránh được lúc cơ thể mình gục ngã. Đầu óc tôi choáng váng, hai chân khuỵu xuống. Tôi chỉ kịp lần tới giường rồi nằm vật xuống.

Ảnh minh họaẢnh minh họa

Tôi tỉnh dậy khi có ai đó lay mình. Là chị bác sĩ hàng xóm với nhà tôi. Chắc là con thấy tôi ốm nên nhờ chị ấy sang khám cho tôi. Chị bác sĩ nói tôi bị cảm, tụt huyết áp, cơ thể suy nhược, cần được nghỉ ngơi.

Đến bữa, con gái bê bát cháo nóng hổi và túi thuốc đặt ở đầu giường. Rồi con nhẹ nhàng kéo tay tôi dậy:

- Để con xúc cho mẹ ăn. Cháo con tự nấu mẹ ạ

- Không cần con, mẹ có thể tự làm được.

- Mẹ đang ốm, cứ để con chăm sóc mẹ. Người ốm thì được ưu tiên mà.

Đó là lần đầu tiên, tôi được con gái xúc cháo cho ăn, lại là bát cháo do con nấu. Lúc đầu, tôi cũng ngại ngần, nhưng sau, cứ để mọi việc tự nhiên. Rồi tôi thấy trong lòng rộn lên cảm giác khó tả. Hóa ra, cảm giác được người thân chăm sóc mình cũng tuyệt vời và phấn chấn lắm. Những lúc như thế này, nếu không có con ở bên, tự tay nấu cháo, chắc hẳn tôi sẽ thấy rất cô đơn, sợ hãi.

Mấy ngày sau đó, trừ lúc đi học ra, hễ về tới nhà là con chạy vào hỏi thăm sức khỏe tôi. Con ríu rít kể chuyện ở trường, rồi động viên tôi cố gắng nghỉ ngơi để chóng khỏe lại. Con nói việc ở nhà tôi không cần lo, vì con sẽ thay tôi làm. Tôi chỉ cần đừng mắng con vụng về là được.

Nghe con nói câu ấy, nước mắt tôi trào ra. Con đang dành cho tôi tình cảm yêu thương còn tôi lâu nay thì chỉ quen ra lệnh và hay trách phạt con.

Cuối cùng, con đã cho tôi một bài học quý. Rằng, đừng bao giờ tiết kiệm thể hiện tình yêu thương với mọi người, nhất là với người thân của mình. Và thi thoảng, cũng hãy cho mình được quyền yếu đuối, để người thân yêu có cơ hội được chăm sóc, yêu thương mình nhiều hơn.

THÁI THỊ THU

Tin cùng chuyên mục

Người trẻ xung kích trên tuyến đầu “chuyển đổi số”

Người trẻ xung kích trên tuyến đầu “chuyển đổi số”

(PNTĐ) - Thời gian qua, với lợi thế của tuổi trẻ, giàu sức sáng tạo và nhanh nhạy trước cái mới, lực lượng thanh niên tại nhiều phường, xã trên địa bàn Thành phố Hà Nội đã tích cực tham gia chuyển đổi số, đồng thời xung kích hỗ trợ, người dân, đặc biệt là người cao tuổi sớm bắt nhịp và thích ứng với công nghệ.
Từ người lao công trở thành người mẫu nổi tiếng toàn cầu

Từ người lao công trở thành người mẫu nổi tiếng toàn cầu

(PNTĐ) - Từ một người lao công vô danh tại Bangkok, Meen bỗng trở thành người mẫu sau một khoảnh khắc được “nhìn thấy” bằng ánh mắt trân trọng. Hành trình chuyển mình kỳ diệu của cô không chỉ là câu chuyện cổ tích hiện đại, mà còn là thông điệp mạnh mẽ về phẩm giá, hy vọng và vẻ đẹp của sự chân thành.
Mỗi đứa trẻ đều xứng đáng được sống một cuộc đời ý nghĩa

Mỗi đứa trẻ đều xứng đáng được sống một cuộc đời ý nghĩa

(PNTĐ) - Trong những năm gần đây, sức khỏe tâm thần của trẻ vị thành niên đang trở thành mối quan tâm ngày càng lớn trong mỗi gia đình, nhà trường và cộng đồng. Áp lực học tập, kỳ vọng xã hội và cảm giác cô đơn đang khiến nhiều trẻ phải đối mặt với thử thách tinh thần vượt quá sức chịu đựng.
Xây dựng tổ chức Hội và phong trào phụ nữ phát triển trong giai đoạn mới

Xây dựng tổ chức Hội và phong trào phụ nữ phát triển trong giai đoạn mới

(PNTĐ) - Đại hội Đại biểu Phụ nữ cấp xã, nhiệm kỳ 2025-2030 là sự kiện chính trị quan trọng nhằm tổng kết, đánh giá tình hình công tác Hội và phong trào phụ nữ trong nhiệm kỳ qua, rút ra bài học kinh nghiệm và đề ra phương hướng, nhiệm vụ, giải pháp trong nhiệm kỳ 2025-2030 đáp ứng yêu cầu lãnh đạo, phát triển tổ chức Hội và phong trào phụ nữ.
Sao Mai Lê Minh Ngọc: Mong góp một tiếng “yêu” gửi đến Hà Nội

Sao Mai Lê Minh Ngọc: Mong góp một tiếng “yêu” gửi đến Hà Nội

(PNTĐ) - Từ Quán quân Sao Mai dòng nhạc dân gian năm 2022, giải Nhất cuộc thi hát Thính phòng 2023, đến ca sĩ thính phòng trong phim ca nhạc "Lá thư gửi tương lai", Lê Minh Ngọc đã cho thấy một bước chuyển đầy bản lĩnh. Nữ ca sĩ chia sẻ, thính phòng đã khiến trái tim cô rung lên giai điệu trọn vẹn trong tình yêu âm nhạc.