Con gái của mẹ đã lớn

Linh Lan
Chia sẻ

(PNTĐ) - Sinh nhật bạn thân, nó rủ tôi: “Hay là đêm nay mày ngủ lại đây luôn với tao. Một năm tao mới có một lần sinh nhật, tội gì mà về sớm. Tý nữa mấy đứa ra ngoài “quẩy” cho đã”.

Nếu là tôi của 1 năm trước, chắc chắn tôi sẽ gọi về nhà đòi mẹ cho ngủ lại nhà bạn. Biết trước câu trả lời của mẹ sẽ là: “Không được, mẹ không thích con gái ngủ lang bên ngoài” nhưng tôi vẫn cứ phụng phịu, ấm ức.

 Còn bây giờ, tôi đã là sinh viên đại học, một mình ở trọ nơi thành phố. Mẹ tôi đang ở cách tôi mấy trăm km, chẳng còn có thể cấm hay cho phép tôi đi qua đêm mà không về nhà được nữa. Nhưng không hiểu sao, khi đã được “tự do”, thì tôi lại không còn hào hứng trước những lời rủ rê đi chơi tới bến của bạn bè. Tôi trả lời đứa bạn thân: “Thôi, tao phải về nhà. Tao còn có mấy việc phải làm”.

Kỳ thực là tôi không muốn để mẹ buồn. Từ lúc nào, trước khi làm điều gì đó, tôi thường hay nghĩ mình làm vậy có đúng không và có làm cho mẹ ở nơi xa buồn không.

Hồi còn ở nhà, tôi thường cảm thấy rất bí bách khi bị mẹ “quản thúc”. Sáng ra khi tôi đi học, mẹ luôn nhắc tôi: “Nhớ ăn mặc cho gọn gàng, lịch sự con nhé”. Hàng tối, trong bữa cơm, mẹ gắp thức ăn cho tôi rồi bảo: “Con ăn nhiều và đủ chất để giữ sức khỏe, đừng để ốm ra thì không làm được gì”.

Mỗi khi tôi xin phép mẹ cho đi chơi với bạn, mẹ lại nói: “Con đi đâu thì nhớ về sớm”. Rồi 10h đêm mà tôi chưa gọi cửa là mẹ sẽ lại gọi điện hỏi: “Mấy giờ thì con về? Mẹ đang đợi cửa con đấy nhé”. Thường thì tôi không thích nghe mấy lời đó của mẹ và thấy mẹ thật phiền phức.

Cho tới khi tôi lên thành phố một mình. Ngày đầu tiên, ngày thứ 2 tôi thấy cuộc sống không có mẹ thật là thoải mái. Nhưng rồi sau 1 tuần, tôi lại thấy thèm được nghe tiếng mẹ dặn dò, hỏi han, nhắc tôi không nên làm điều này, điều nọ. Đôi khi vì vội mà tôi mặc bộ quần áo nhàu nhĩ khi đi học, khi bị mọi người nhìn thì thấy thẹn và ước, giá mà có mẹ ở đây nhắc nhở tôi. Lúc đi học về, chẳng ai nấu cơm cho nên tôi toàn úp mì “không người lái” cho xong bữa, lòng tự nhủ, nếu còn ở nhà, giờ này tôi đã có cơm dẻo, canh ngọt.

Thế mới thấy thật là thiệt thòi khi phải rời xa vòng tay chăm bẵm của mẹ. Nhưng đó là quy luật tất yếu. Tôi sẽ phải lớn lên, phải tự biết chăm lo bản thân, có ý thức với mỗi việc mình làm. Nhất định là vậy. Mẹ ơi, từ nay mẹ không cần phải nhắc nhở con nữa, mẹ nhé.

Ý kiến bạn đọc

Tin cùng chuyên mục

Khi con dâu cưới vợ cho bố chồng

Khi con dâu cưới vợ cho bố chồng

(PNTĐ) - Lâu nay, ông vẫn thường tự hào về cô con dâu hiểu tâm lý mình, nhất là tâm tư của ông khi sống cảnh góa vợ nhiều năm. Ở tuổi xế chiều, ông còn được con dâu sốt sắng “tìm vợ” để cuộc sống tuổi già vợi bớt nỗi cô đơn.
Làm việc nhà cho vợ

Làm việc nhà cho vợ

(PNTĐ) - Thảo vừa về đến nơi thì thấy Hùng, chồng cô đang lúi húi lau nhà. Cô liền nói: “Tốt quá, anh lau nhà rồi đấy à. Em cũng định tối nay làm”.
Hỗ trợ con học AI

Hỗ trợ con học AI

(PNTĐ) - Là bà mẹ của 3 con nhỏ lại có lợi thế về ứng dụng CNTT, tôi luôn tự mày mò, tìm hiểu và thử nghiệm những cách tốt nhất để hỗ trợ các con học tập, đặc biệt là trong thời đại công nghệ phát triển mạnh mẽ như hiện nay.
Hậu phương vững chắc của nữ chi hội trưởng

Hậu phương vững chắc của nữ chi hội trưởng

(PNTĐ) - Ở tổ dân phố Hoàng 4, phường Nghĩa Đô, Hà Nội, nhắc đến cô Trần Thị Hồng Điệp (59 tuổi), ai cũng dành sự trân trọng. Không chỉ bởi cô là Chi hội trưởng Phụ nữ nhiệt huyết, gắn bó với công tác Hội suốt hơn 20 năm qua, mà còn vì phía sau những cống hiến ấy là một mái ấm gia đình ấm áp yêu thương - nơi chồng, con, cháu luôn là điểm tựa, tiếp thêm cho cô sức mạnh bền bỉ cống hiến.
Con trai lấy vợ, nhà vẫn không có con dâu

Con trai lấy vợ, nhà vẫn không có con dâu

(PNTĐ) - Lẽ thường, con trai lấy vợ thì nhà có thêm con dâu. Nhưng với gia đình bà, dù hai đứa con trai đã lấy vợ, nhà cửa quanh năm chẳng thấy bóng dáng con dâu. Mỗi khi có công to việc lớn cũng chỉ con trai và mấy đứa cháu dắt díu nhau về, con dâu viện đủ lý do bận rộn để tránh mặt.