Cảm ơn “thầy giáo ông”

Thái Anh
Chia sẻ

(PNTĐ) - Tổng kết mùa hè năm nay, cả nhà đều nhận xét là Bốp lớn lên rất nhiều. Người có công lớn trong việc “huấn luyện” Bốp, không ai khác chính là “thầy giáo ông”.

Bốp vốn rất sợ nước, còn mẹ Bốp thì lại nhát việc cho Bốp đi học bơi. Mẹ bảo đường thở của Bốp yếu lắm, nếu đi học bơi các nguy cơ như nước lạnh, dễ bị cảm, hóa chất của bể bơi có thể làm cho Bốp ốm thêm. Mỗi trận ốm, Bốp gầy sụt đi cả cân, trong khi mẹ nuôi Bốp nửa năm cũng chỉ lên được 2 lạng. Rồi Bốp cũng còn nhỏ, học sớm chưa chắc đã tiếp thu được thì khổ thầy, khổ cả trò. Và thế là kế hoạch cho Bốp đi học bơi cứ bị khất lần từ năm này sang năm khác.

Hè này, ông quyết định sẽ đưa Bốp đi học bơi, mặc cho mẹ vẫn rất lăn tăn. Ông an ủi mẹ rồi Bốp sẽ vượt qua được, biết bơi rất có ích cho Bốp. Một hai ngày đầu đi học bơi về, Bốp khóc quá, cứ níu lấy mẹ đòi bỏ. Nhưng, trước thái độ kiên quyết của ông, mẹ đành chịu. Không ngờ, 1 tuần sau đó, trong bữa cơm, ông tuyên bố một tin đặc biệt, Bốp đã biết bơi rồi. Hơn thế, còn bơi rất nhanh, là nhóm học sinh dẫn đầu của lớp. Mẹ mừng quá, thảo nào mà mấy hôm nay thấy Bốp ăn khỏe, rồi sau đó cũng ngủ rất ngon. Bình thường, Bốp còn phải trằn trọc, đòi mẹ xoa lưng mãi mới ngủ thì nay, đặt mình xuống giường là Bốp ngủ một mạch tới sáng. Mà lạ làm sao, ngâm nước như vậy mà mẹ không thấy Bốp bị hắt hơi, sổ mũi gì.

Ông giải thích: Đó là do Bốp vận động nên cơ thể khỏe ra, ăn khỏe, ngủ khỏe. Tới đây, sau khi Bốp đã được “xóa mù” bơi, ông sẽ luyện cho Bốp bơi nhiều và đều hơn. “Con yên tâm, chỉ một năm nữa, Bốp còn cao lên, rắn rỏi, không còn ốm yếu nữa”, ông hứa. Tất nhiên là mẹ tin ông nói đúng.

Cảm ơn “thầy giáo ông” - ảnh 1
Ảnh minh họa

Việc thứ hai ông làm cho Bốp là dạy Bốp đi xe đạp. ở nhà có cái xe đạp của chị họ Bốp để lại, ông giục cho Bốp đi tập xe nhưng vẫn lý do “giờ nó bé, nhỡ té ngã lại khổ” để mẹ chần chừ. Thế là tranh thủ mùa hè lúc Bốp được nghỉ học, cứ sáng ra, ông lại dắt xe ra con ngõ nhỏ phía trước để dạy Bốp tập đi. Mà ông tài lắm, chỉ sau mấy đường cơ bản là Bốp đã đi được một đoạn nhỏ, tiến tới đoạn dài hơn rồi cuối cùng là đi được từ đầu ngõ đến cuối ngõ. Nhưng, ông vẫn bảo Bốp phải giữ bí mật với bố mẹ. Khi Bốp đã thành thạo, ông bắt đầu kèm Bốp tự đi từ nhà ông về nhà Bốp ở gần đó. Ông dạy Bốp cách nhìn đèn xanh,đỏ, cách quan sát xe hai bên, cách xử lý các tình huống phát sinh trên đường. Nhờ vậy mà bây giờ, Bốp đã có thể tự mình về nhà mà không cần có mẹ.

Sáng đó, mẹ Bốp lại chuẩn bị đèo Bốp sang nhà để gửi ông. Không ngờ, Bốp nhảy lên xe, đạp thoăn thoắt về phía trước trước sự ngạc nhiên quá đỗi của mẹ. Rồi mẹ reo lên, vui mừng: “Ôi, Bốp biết đi xe đạp thì mẹ đỡ phải đưa Bốp đi về mỗi ngày. Nhiều hôm mẹ bận làm quá mà cứ phải băn khoăn việc đưa đón Bốp đấy”.

Gia đình nhỏ của Bốp cảm ơn “thầy giáo ông” thật nhiều đã dạy cho “học sinh cháu” bao điều bổ ích.

Tin cùng chuyên mục

Tự chủ là sống có trách nhiệm

Tự chủ là sống có trách nhiệm

(PNTĐ) - Trung ương Hội LHPN Việt Nam xác định nội hàm của người phụ nữ thời đại mới hiện nay là Tri thức - Đạo đức - Sức khỏe - Trách nhiệm. Trong đó, riêng yếu tố “Trách nhiệm” được làm rõ, không phải là trách nhiệm chung chung, mà là trách nhiệm với bản thân, gia đình, cộng đồng. Người phụ nữ hiện đại có định hướng bản thân và tự lập thì trước hết phải có trách nhiệm với mình.
Để phụ nữ hiện đại tỏa sáng thời công nghệ số

Để phụ nữ hiện đại tỏa sáng thời công nghệ số

(PNTĐ) - Chủ đề toàn cầu của ngày Quốc tế phụ nữ 8/3 năm nay là “DigitALL: Đổi mới và công nghệ vì bình đẳng giới” và hưởng ứng chủ đề ưu tiên của Khóa họp lần thứ 67 của Ủy ban Địa vị Phụ nữ của Liên hợp quốc (CSW67) “Đổi mới, công nghệ và giáo dục trong thời đại kỹ thuật số để đạt được bình đẳng giới và trao quyền cho tất cả phụ nữ và trẻ em gái”. Điều này cho thấy chuyển đổi số với tiềm năng lớn, được tin rằng sẽ trở thành một “động lực thay đổi” quan trọng đối với bình đẳng giới, trao quyền cho phụ nữ.
Một giấc mộng dài

Một giấc mộng dài

(PNTĐ) - Suốt mấy năm nay, chưa ngày nào Thùy thôi nhớ về người ấy. Một mối quan hệ không thể gọi thành tên, mà sao lúc nào cũng làm cô day dứt, khát khao được một lần quay trở lại.