Gửi một em nào đó

Chia sẻ

...Trong tình yêu mà mọi thứ đều biết trước thì đâu còn là thú vị nữa. Bởi thế, cả ngàn năm trước và có lẽ cả ngàn vạn năm sau con người ta vẫn cứ đi tìm tình yêu bất ngờ và thú vị cho mình...

Có thể em là cô gái làng dịu hiền
Mái tóc dài vương bùn ngấu đồng chiêm
Em đứng nép vệ đường, nhường lối cho anh bước
Chỉ một chút vô tình, anh vĩnh viễn mất em.

Có thể giữa dòng người xuôi ngược
Em bất ngờ hiện lên ở ngã ba
Cô gái anh tìm chính là em đấy
Em lặng lẽ chỉ đường rồi thanh thản lướt qua.

Anh đi giữa mênh mông người yêu mến
Mà chẳng tìm ra nỗi yêu của anh đâu
Em là ai? Làm sao mà biết được
Để giữa đường đời ta cùng nhận ra nhau...
                                                                                             1983
(Rút trong tập: Bên cửa sổ máy bay, NXB Tác phẩm mới, 1985)

Ảnh minh họaẢnh minh họa

LỜI BÌNH:
Câu chuyện mà nhà thơ kể trong bài thơ này chính là chuyện của duyên phận. Thời gian trôi qua nhanh thật, mới ngày nào còn là bé Khoa - nhà thơ thần đồng ở “góc sân khoảng trời” Nam Sách nay đã là người đàn ông lên rừng, xuống biển, là anh bộ đội hải quân, là nhà báo và hơn hết: là người đàn ông phơi trải sự đời.
Thế nên, càng đi, anh lại càng thấm thía cái nỗi oái oăm của duyên phận. Có khi đã vô tình gặp và lạc mất nhau:

Có thể em là cô gái làng dịu hiền
Mái tóc dài vương bùn ngấu đồng chiêm
Em đứng nép vệ đường, nhường lối cho anh bước
Chỉ một chút vô tình, anh vĩnh viễn mất em.

Thi nhân đã đặt ra giả định về người con gái mình ao ước. Có thể đó là thôn nữ tóc dài “vương bùn ngấu đồng chiêm” đã nhường lối cho anh ngay trước mặt, nhưng anh lại không nhận ra. Cũng bởi cô gái ấy chân thật quá, rụt rè quá trong khi ở cái tuổi yêu say mê, yêu mê mải ấy, thường những chàng trai lại mải theo đuổi những bóng hồng đài các, kiểu như “Xe cúp đã thay cho ngựa tía võng điều” mà nhà thơ Nguyễn Duy đã từng viết. Giờ ngẫm lại, những ấp úng, vụng về bùn đất ấy mới đáng quý làm sao. Khép lại giả định thứ nhất và rồi nhà thơ lại có một giả định thứ hai:

Có thể giữa dòng người xuôi ngược
Em bất ngờ hiện lên ở ngã ba
Cô gái anh tìm chính là em đấy
Em lặng lẽ chỉ đường rồi thanh thản lướt qua.

Ảnh minh họaẢnh minh họa

Lần này, người anh gặp là cô gái thị thành năng động, vội vã, gấp gáp. Một bóng hồng vô tình ta gặp giữa ngã ba sầm uất, chen chúc. Nhiều khi, sau phút hỏi đường ta muốn nói thêm câu gì đó để bắt quen, để thêm duyên nhưng ở phố lại thường có cái “luật” riêng của nó. Với người lạ, người dưng làm thế có vô duyên quá không? Dòng đời còn tấp nập, mê mải, ai cũng nhận ra, ai cũng biết mà đâu níu giữ được nhau. Thế nên, dù cho đã nhận diện, đã bàng hoàng trong tiếng sét ái tình (Cô gái anh tìm chính là em đấy), dù có muốn “nhất kiến chung tình” như trong truyện thơ Nôm cũng đâu thể. Tấm chân tinh giữa nơi phồn hoa, đô hội phải chấp nhận quy luật éo le nghiệt ngã ấy.

Nhà thơ đã rút ra một chiêm nghiệm. Có thể những suy tư đó không mới nhưng chưa bao giờ khiến người đọc có thể vô cảm được:

Anh đi giữa mênh mông người yêu mến
Mà chẳng tìm ra nỗi yêu của anh đâu
Em là ai? Làm sao mà biết được
Để giữa đường đời ta cùng nhận ra nhau...

Đúng là, dù có trở thành người nổi danh, thành đạt cũng đâu dễ tìm được một tình yêu đích thực cho mình. Giữa “mênh mông người yêu mến” ấy sao cứ thấy trống vắng, cô đơn, vẫn thiếu “em”. Một câu hỏi đầy khắc khoải cứ vang lên trong đầu: “Em là ai? Làm sao mà biết được” như bài toán, như câu đố không lời giải. Nhưng trong tình yêu mà mọi thứ đều biết trước thì đâu còn là thú vị nữa. Bởi thế, cả ngàn năm trước và có lẽ cả ngàn vạn năm sau con người ta vẫn cứ đi tìm tình yêu bất ngờ và thú vị cho mình. Hay nói đúng hơn, đi tìm một em nào đấy.

MAI PHƯƠNG

Tin cùng chuyên mục

Không gian thư viện: Chiều sâu văn hóa Hà Nội

Không gian thư viện: Chiều sâu văn hóa Hà Nội

(PNTĐ) - Giữa nhịp sống hối hả của một Thủ đô đang chuyển mình từng ngày, Hà Nội vẫn gìn giữ cho mình những khoảng lặng rất riêng - nơi con người có thể chậm lại, lật giở từng trang sách và lắng nghe nhịp thở của tri thức. Đó là những không gian thư viện, từ các thư viện lớn nằm ở khu vực trung tâm đến những thư viện cộng đồng, thư viện làng ở ngoại thành.
Chuyển mình từ những mô hình “Bình dân học vụ số”

Chuyển mình từ những mô hình “Bình dân học vụ số”

(PNTĐ) - Tại Hà Nội, phong trào Bình dân học vụ số được triển khai bền bỉ, lấy cơ sở làm điểm tựa. Từ cấp phường, xã, các mô hình gần dân, sát việc đã từng bước “mềm hóa” chuyển đổi số, biến những khái niệm tưởng chừng khô cứng thành các thao tác cụ thể, quen thuộc, dễ thực hành. Nhờ đó, người dân không chỉ tiếp cận mà còn chủ động sử dụng dịch vụ công trực tuyến.
Phối hợp liên ngành phát triển người tham gia bảo hiểm

Phối hợp liên ngành phát triển người tham gia bảo hiểm

(PNTĐ) - Phấn đấu hoàn thành kế hoạch chi tiêu của BHXH Thành phố giao về phát triển BHXH tự nguyện, BHYT hộ gia đình, bảo hiểm xã hội các cơ sở của thành phố Hà Nội đã có những cách làm phối hợp liên ngành, hiệu quả, vừa giúp nhân dân nắm bắt đầy đủ, kịp thời các chính sách mới của Đảng và Nhà nước, vừa góp phần thực hiện chính sách an sinh xã hội trên địa bàn.
BHXH TP Hà Nội siết chặt công tác giải quyết, chi trả và quản lý người hưởng bảo hiểm

BHXH TP Hà Nội siết chặt công tác giải quyết, chi trả và quản lý người hưởng bảo hiểm

(PNTĐ) - Giám đốc BHXH Thành phố yêu cầu Chánh Văn phòng, Trưởng các phòng nghiệp vụ và Giám đốc BHXH các cơ sở nghiêm túc thực hiện đầy đủ các quy định của pháp luật, quy trình nghiệp vụ trong công tác tiếp nhận, giải quyết, chi trả và quản lý người hưởng BHXH, BHTN theo chỉ đạo của BHXH Việt Nam và BHXH Thành phố.
Tuấn Hưng và hành trình tự “chữa lành”

Tuấn Hưng và hành trình tự “chữa lành”

(PNTĐ) - Những ngày cuối năm 2025, nam ca sĩ Tuấn Hưng xuất hiện trở lại với một vai trò mới - người viết nhạc. Tuấn Hưng ra mắt album “Chạm” gồm 5 ca khúc do chính anh sáng tác, khiến nhiều khán giả bất ngờ. Sự bất ngờ ở đây không chỉ là vai trò mở của Tuấn Hưng, mà vì sự hiện diện lặng lẽ, trầm tĩnh khác xa với “con ngựa bất kham” Tuấn Hưng của những ngày nào.