Vì là cháu ông

Thái Thị Thu
Chia sẻ

(PNTĐ) - Từ ngày có cháu, những mơ ước, kỳ vọng của ông đã từ từ… chuyển dần sang cho cháu.

Năm lớp 4, cháu gái ông giành được giải Nhất môn cờ vua cấp trường. Chẳng là cấp huyện tổ chức thi giải cờ vua trong các học sinh tiểu học nên nhà trường huy động học sinh đăng ký thi sơ loại. Cả trường có 5 bạn thi đấu thì cháu ông thắng được 4 ván đấu loại trực tiếp nên đứng thứ Nhất. Chỉ có thế thôi mà khi nghe tin, ông đã vui hơn bắt được vàng. Tối hôm đó, ông thủ thỉ với bà: “Cháu mình vậy là có khiếu cờ vua bà ạ. Bà xem có khi bảo bố mẹ nó đầu tư, sau này cho theo chuyên nghiệp”. Bà nghe xong thì phá lên cười vì trí tưởng tượng của ông. Sau đó, khi thi cờ cấp huyện thì… cháu ông bị loại ngay từ vòng đầu. Rồi sau đó, cháu ông cũng chán, bỏ hẳn môn cờ vua. Song, đến tận bây giờ, ông vẫn rất tự hào và cho rằng cháu ông thực sự có năng khiếu chơi cờ, chỉ là tài năng hơi phí phạm do không được tập trung học hành bài bản. 

Năm lớp 6, cháu ông lại qua được vòng sơ loại để được cô giáo xếp vào đội tuyển Toán của trường. Thế là lòng ông cũng lại rạo rực. Rồi ông kể với bà: Tôi thấy, những đứa trẻ giỏi Toán đều có tố chất thông minh, sau này thể nào cũng thành công. Bà xem như Giáo sư Ngô Bảo Châu đấy, giờ nổi danh toàn thế giới với môn Toán. 

Vì là cháu ông - ảnh 1
Ảnh minh họa

Nhưng độ một tháng sau, thì mẹ cháu về thông báo: Vừa rồi, trường sàng lọc đội tuyển, cháu không qua được bài kiểm tra nên lại thôi học đội tuyển Toán rồi. Song, ông vẫn khăng khăng bảo: “Không sao, ai nên khôn mà chẳng dại đôi lần”.

Rồi mới đây, tự nhiên bà lại thấy ông bê về một cái đàn điện tử. Thì ra nghe cháu thủ thỉ là muốn học đàn, ông liền mua ngay đàn cho cháu luôn. Ông tin, cháu ông nhanh nhẹn, khéo léo nhất định sẽ đánh đàn giỏi. Tiếc là cháu mới học được một thời gian thì dừng vì không có đam mê âm nhạc. Mỗi lần ông nhắc cháu ngồi tập đàn thì cháu nước mắt ngắn dài. Cuối cùng, ông đành chịu thua vì nghe cô giáo nói, không nên ép trẻ học thứ trẻ không thích. 

Đến bây giờ, hành trình “cháu khám phá bản thân, ông ở ngoài cổ vũ” vẫn tiếp tục. Niềm tin và hy vọng của ông vào cháu vẫn luôn tràn đầy trong mọi trường hợp. Ông bảo, cháu ông giỏi giang và nhất định sẽ thành công ở một lĩnh vực nào đó, bởi vì, cháu là cháu của ông mà.

Ý kiến bạn đọc

Tin cùng chuyên mục

Sống trong yêu thương

Sống trong yêu thương

(PNTĐ) - Bình nghe tin mẹ bị ốm mà lòng nóng như lửa đốt. Cô nói với chồng: “Ngày mai em thu xếp xong việc gia đình, ngày kia em về quê thăm mẹ nhé”. Tất nhiên là chồng Bình đồng ý, còn giục cô là về sớm, việc nhà đã có anh lo. Nhưng khi Bình gọi về quê thì mẹ cô từ chối, còn bảo cô cứ ở trên này lo cho con nhỏ, chứ bà đã ổn rồi.
Người gieo nắng

Người gieo nắng

(PNTĐ) - Trong một con hẻm sâu, dưới mái hiên cũ kỹ, Vinh đang loay hoay với "gia tài" mưu sinh của mình. Chiếc áo thun đã giãn cổ, khuôn mặt sạm nắng, in dấu vết của bao nhiêu ngày gió sương.
Khẳng định bản sắc qua nghệ thuật nhiếp ảnh

Khẳng định bản sắc qua nghệ thuật nhiếp ảnh

(PNTĐ) - Sinh ra với khiếm khuyết thính giác, Isabelle Lim từng trải qua những tháng ngày cảm thấy lạc lõng giữa thế giới ồn ào, nơi âm thanh là sợi dây gắn kết mọi người lại với nhau. Nhưng thay vì gục ngã trước thử thách, Isabelle đã mạnh mẽ chọn cho mình con đường riêng để khẳng định giá trị và bản sắc của bản thân qua nghệ thuật nhiếp ảnh.