Đường về Phum

Chia sẻ

Bài thơ “Đường về phum” của nhà thơ Vương Trọng viết về cuộc sống đang hồi sinh trở lại ở một vùng biên giới Tây Nam Tổ quốc, khu vực đất nước Campuchia giáp với Việt Nam.

Chiều vàng nhạt trên lưng đôi bò kéo
Xe bánh cao chở gỗ qua đồng
Trên gỗ, mẹ ngồi cho con bú
Hạnh phúc đằm trong đôi cánh tay nâng

Con ngửa mặt: trời xanh sau bầu vú
Một vùng trời ngực mẹ tạo hình nên
Có mây trắng tan hoà dòng sữa
Con uống vào rồi con biết bay lên

Tán thốt nốt cũng nằm sau ngực mẹ
Có ống bương đang bú sữa giữa trời
Trái xoài chín đung đưa khe khẽ
Cũng mang hình bầu vú đấy thôi!

Mẹ nhìn xuống: da con màu ngực mẹ
Ơn mặt trời cho nắng lặn vào trong
Trời trở gió thì mưa cho mát mẻ
Con uống mưa cùng sữa mẹ chung dòng

Trời nổi sấm, mẹ con cùng nghe sấm
Tiếng trống trời cho cây múa rom-vông
Con có lạnh, ngực mẹ đây lửa ấm
Ủ yên con giấc ngủ ngang đồng…

Chiều sắp lặn, khói xanh nhà mới lợp
Dậy đi con, nào cặp mắt tròn xinh
Chú bộ đội Việt Nam đang đứng gác
Nhìn qua vai con thấy rõ phum mình.
                                         Pai-lin, 7/1984.
                                          Vương Trọng

Đường về Phum - ảnh 1

LỜI BÌNH:

"Phum" là đơn vị cư trú, đồng thời là tổ chức xã hội cổ truyền của người Khmer ở nông thôn Nam Bộ cũng như tại Campuchia, tương đương như thôn, làng của người Kinh. Bài gồm sáu khổ với 24 câu thơ đan xen bảy và tám âm tiết. Những câu thơ đầu phác họa nên bức tranh hoàng hôn trên cánh đồng. Nổi bật giữa cảnh chiều tà cùng không gian làng quê là chiếc xe bò kéo chở gỗ đang lăn bánh. Trên đó, một người mẹ ngồi cho con bú. Cảnh tượng gợi lên cuộc sống thật yên bình: "Chiều vàng nhạt trên lưng đôi bò kéo/ Xe bánh cao chở gỗ qua đồng/ Trên gỗ, mẹ ngồi cho con bú/ Hạnh phúc đằm trong đôi cánh tay nâng". Với sự quan sát tinh tế, nhà thơ tái hiện hình ảnh con người và cảnh vật rất sống động. Hai khổ thơ tiếp, thi sĩ hóa thân vào đứa trẻ để cảm nhận xung quanh: “Con ngửa mặt: trời xanh sau bầu vú/ Một vùng trời ngực mẹ tạo hình nên”. Em bé nhìn thế giới rất thơ ngây, trong trẻo. Vũ trụ với em tất cả là bầu vú mẹ, trên cao mây trắng cũng như: “Tan hòa dòng sữa/ Con uống vào rồi con biết bay lên”. Đến cả tán thốt nốt tất cả đều “nằm sau ngực mẹ”. Cách miêu tả rất chân thực, hoàn toàn phù hợp với tâm lý trẻ thơ. Tương đồng với bé ngước nhìn lên là hình ảnh người mẹ của em: “Mẹ nhìn xuống: da con màu ngực mẹ/ Ơn mặt trời cho nắng lặn vào trong/ Trời trở gió thì mưa cho mát mẻ/ Con uống mưa cùng sữa mẹ chung dòng…”. Khổ thơ như một thi ảnh hòa hợp giữa người và cảnh vật gợi liên tưởng tới bức họa Đức Mẹ Maria bồng Chúa hài đồng. Cả hai đều mang vẻ đẹp trong trắng, gợi cảm những điều thiện lành. Xung quanh hai mẹ con, dù mưa gió, sấm chớp cũng không có gì đáng sợ “Trời nổi sấm, mẹ con cùng nghe sấm/ Tiếng trống trời cho cây múa rom-vông/ Con có lạnh, ngực mẹ đây lửa ấm/ Ủ yên con giấc ngủ ngang đồng…”. Người mẹ và đứa con, cả hai cùng tiếp thêm cho nhau sức mạnh bởi tình mẫu tử thiêng liêng và đều thật sự hạnh phúc. Khổ thơ cuối lại là một bức họa khác bằng thơ. Đó là chân dung người lính tình nguyện Việt Nam: “Chiều sắp lặn, khói xanh nhà mới lợp/ Dậy đi con, nào cặp mắt tròn xinh/ Chú bộ đội Việt Nam đang đứng gác/ Nhìn qua vai con thấy rõ phum mình”. Hình ảnh khói xanh nhà mới lợp nói lên rất rõ nhịp sống bình thường đã trở lại nơi đây. Về nhà giữa lúc mặt trời đang lặn, người mẹ lay thức gọi con và chợt thấy anh bộ đội Việt Nam đang đứng gác. Anh làm công việc âm thầm, lặng lẽ bởi: “Biết hy sinh nên chẳng nhiều lời” (Tố Hữu). Các anh đã từng chiến đấu để giành lại sự sống cho bà con nơi đây, các anh quyết giữ bình yên cho cuộc sống của nhân dân được hồi sinh và tiếp tục phát triển, cho em thơ được lớn lên trong vòng tay ấm êm của người mẹ.

Thi phẩm như một lát cắt chân thực của đời sống cho thấy tình hữu nghị sâu lắng giữa hai ngước Việt Nam – Campuchia và hành động vì nghĩa lớn cao cả rất nhân văn của các chiến sỹ Quân đội nhân dân Việt Nam.

NGUYỄN THỊ THIỆN

Tin cùng chuyên mục

Không gian thư viện: Chiều sâu văn hóa Hà Nội

Không gian thư viện: Chiều sâu văn hóa Hà Nội

(PNTĐ) - Giữa nhịp sống hối hả của một Thủ đô đang chuyển mình từng ngày, Hà Nội vẫn gìn giữ cho mình những khoảng lặng rất riêng - nơi con người có thể chậm lại, lật giở từng trang sách và lắng nghe nhịp thở của tri thức. Đó là những không gian thư viện, từ các thư viện lớn nằm ở khu vực trung tâm đến những thư viện cộng đồng, thư viện làng ở ngoại thành.
Chuyển mình từ những mô hình “Bình dân học vụ số”

Chuyển mình từ những mô hình “Bình dân học vụ số”

(PNTĐ) - Tại Hà Nội, phong trào Bình dân học vụ số được triển khai bền bỉ, lấy cơ sở làm điểm tựa. Từ cấp phường, xã, các mô hình gần dân, sát việc đã từng bước “mềm hóa” chuyển đổi số, biến những khái niệm tưởng chừng khô cứng thành các thao tác cụ thể, quen thuộc, dễ thực hành. Nhờ đó, người dân không chỉ tiếp cận mà còn chủ động sử dụng dịch vụ công trực tuyến.
Phối hợp liên ngành phát triển người tham gia bảo hiểm

Phối hợp liên ngành phát triển người tham gia bảo hiểm

(PNTĐ) - Phấn đấu hoàn thành kế hoạch chi tiêu của BHXH Thành phố giao về phát triển BHXH tự nguyện, BHYT hộ gia đình, bảo hiểm xã hội các cơ sở của thành phố Hà Nội đã có những cách làm phối hợp liên ngành, hiệu quả, vừa giúp nhân dân nắm bắt đầy đủ, kịp thời các chính sách mới của Đảng và Nhà nước, vừa góp phần thực hiện chính sách an sinh xã hội trên địa bàn.
BHXH TP Hà Nội siết chặt công tác giải quyết, chi trả và quản lý người hưởng bảo hiểm

BHXH TP Hà Nội siết chặt công tác giải quyết, chi trả và quản lý người hưởng bảo hiểm

(PNTĐ) - Giám đốc BHXH Thành phố yêu cầu Chánh Văn phòng, Trưởng các phòng nghiệp vụ và Giám đốc BHXH các cơ sở nghiêm túc thực hiện đầy đủ các quy định của pháp luật, quy trình nghiệp vụ trong công tác tiếp nhận, giải quyết, chi trả và quản lý người hưởng BHXH, BHTN theo chỉ đạo của BHXH Việt Nam và BHXH Thành phố.
Tuấn Hưng và hành trình tự “chữa lành”

Tuấn Hưng và hành trình tự “chữa lành”

(PNTĐ) - Những ngày cuối năm 2025, nam ca sĩ Tuấn Hưng xuất hiện trở lại với một vai trò mới - người viết nhạc. Tuấn Hưng ra mắt album “Chạm” gồm 5 ca khúc do chính anh sáng tác, khiến nhiều khán giả bất ngờ. Sự bất ngờ ở đây không chỉ là vai trò mở của Tuấn Hưng, mà vì sự hiện diện lặng lẽ, trầm tĩnh khác xa với “con ngựa bất kham” Tuấn Hưng của những ngày nào.