Gửi mẹ

Bùi Việt Phương
Chia sẻ

(PNTĐ) -

Tha thứ cho con, mẹ

Con đã quên lời mẹ ân cần

Con nhầm tưởng mình đã biết dại khôn

Con nhầm tưởng mình không là đứa trẻ

Trăm năm thèm tiếng vỗ về

 Mẹ đừng im lặng thế

Mẹ đừng xa xót thế

Sao mẹ không mắng con

Con đã đánh mất quyền được làm đứa trẻ

Quyền được sợ chiếc roi tre mẹ giắt ở mái nhà

 Con nào có gì sau năm tháng đi xa

Chỉ đôi tay đã bầm nhiều vết cứa

Chỉ đôi mắt dửng dưng tàn tro bếp lửa

Tiếng thở dài trong mỗi bước chân qua

 Con không giàu hơn sau năm tháng xa nhà

Nước mắt cũng nghèo đi

Niềm tin cũng nghèo đi

Và hạnh phúc là cánh diều ảo ảnh

 Mẹ ơi, con thèm được khóc

Thèm được mẹ dỗ dành

Mẹ cầm lấy chiếc roi tre đi mẹ

May ra con còn nước mắt

Con chưa lớn đó chính là sự thật

 Tha thứ cho con, mẹ

Con đã mang trái tim mẹ trong lồng ngực con đi

Và thương tổn

Con biết làm gì bây giờ

Khi máu chảy đã lạnh lùng sắc đỏ

 Mẹ đừng im lặng thế

Mẹ đừng xa xót thế

Mẹ cầm lấy chiếc roi tre đi mẹ...

                                            (11-3-1998)

                              Bình Nguyên Trang

Gửi mẹ - ảnh 1
Minh họa sưu tầm

LỜI BÌNH

Tháng Ba về, chúng ta nhớ đến ngày tôn vinh những người phụ nữ trên thế giới này (8/3). Trong đó, người mẹ vẫn làm ta xúc động nhất, chỉ cần nghĩ đến mẹ thôi đã thấy lòng bình yên đến lạ: “Con nhầm tưởng mình không là đứa trẻ/ Trăm năm thèm tiếng vỗ về”. Hai câu thơ ấy của nhà thơ Bình Nguyên Trang đưa chúng ta trở lại với tuổi thơ, với mái nhà yên ấm và bản ngã của mình.

Được khởi phát từ cái tứ là ước mơ được thơ bé lại, bài thơ Gửi mẹ đưa người đọc đi từ thú vị này đến thấm thía khác. Bài khá dài nhưng mạch mạc và nhiều triết lý, nhiều hình ảnh lạ hóa:

Sao mẹ không mắng con

Con đã đánh mất quyền được làm đứa trẻ

Quyền được sợ chiếc roi tre mẹ giắt ở mái nhà

Hóa ra, những điều tưởng như đã quá quen mà vẫn xa lạ. Hóa ra, nỗi sợ lớn nhất là lúc ta không còn được bé nhỏ, được mẹ dăn dạy để rồi thảng thốt về chính hình bóng xưa của mình. Nỗi ám ảnh này đã từng phảng phất trong thơ Nguyễn Khoa Điềm: “Tôi hoảng sợ ngày bàn tay mẹ mỏi/ Mình vẫn còn một thứ quả non xanh” (Mẹ và quả). Có điều, ở Bình Nguyên Trang, ngay cả sự va vấp, sự mất mát một người cũng đâu phải là vô tận. Khi dám nhìn thẳng vào nước mắt, vào niềm tin để nói như thế ta sẽ thấy lòng thanh thản.

Nước mắt cũng nghèo đi

Niềm tin cũng nghèo đi

Và hạnh phúc là cánh diều ảo ảnh

Từ cánh diều ảo ảnh bay trên bầu trời kí ức ấy, nhà thơ nhận ra một điều sâu sắc mà chỉ khi đứng trước mẹ mới gọi ra được thành câu thơ: “Con chưa lớn đó chính là sự thật”. Thế nên, ở độ tuổi này chúng ta chỉ ước lại được thấy mẹ “cầm lấy chiếc roi tre” để mà “May ra con còn nước mắt”.

Cái giá quá đắt mà thời gian đã lấy của mỗi người là gì nhỉ? Là tuổi trẻ, là nhan sắc, hay là sự hồn nhiên? Không, với nữ thi sĩ Bình Nguyên Trang điều quan trọng nhất ấy là được rung động trở lại sau bao va vấp khiến lòng ta vô cảm:

Tha thứ cho con, mẹ

Con đã mang trái tim mẹ trong lồng ngực con đi

Và thương tổn

Con biết làm gì bây giờ

Khi máu chảy đã lạnh lùng sắc đỏ.

Để máu đập trong tim con ấm áp trở lại, nhà thơ chỉ có một ước ao:

Mẹ đừng im lặng thế

Mẹ đừng xa xót thế

Mẹ cầm lấy chiếc roi tre đi mẹ...

Hình như chiếc roi ấy chính là chiếc đũa thần mà con mong những nhiệm màu từ mẹ… Cảm ơn những người mẹ đã đem đến những điều tốt đẹp của thế giới này để tâm hồn chúng ta thêm rung động trước những ngày tháng Ba…

Ý kiến bạn đọc

Tin cùng chuyên mục

Nhớ những ngày được uống trà cùng ba

Nhớ những ngày được uống trà cùng ba

(PNTĐ) - Là con gái nhưng đặc biệt tôi thích uống trà. Ba tôi mỗi khi đi làm về mệt, khi xong hết công việc muốn ngồi nghỉ ngơi đôi chốc vẫn thường ra trước thềm, bày một chiếc bàn nhỏ rồi ngồi bệt dưới đất pha trà uống. Ba pha trà xanh trong chiếc ấm đất, những cái ly nhỏ có màu đất nung và chiếc bình thủy để ngay bên cạnh để chờ hết lại châm.
Mức sinh thấp: Thách thức dài hạn cho phát triển bền vững

Mức sinh thấp: Thách thức dài hạn cho phát triển bền vững

(PNTĐ) - Mức sinh tại Việt Nam đang giảm xuống mức thấp nhất trong lịch sử, nhiều địa phương rơi dưới ngưỡng sinh thay thế. Cùng với tốc độ già hóa nhanh và mất cân bằng giới tính khi sinh, thực trạng này đang đặt ra thách thức lớn cho tương lai dân số, nguồn nhân lực và tăng trưởng bền vững của đất nước.
Bố ngoại tình đẩy con gái vào bi kịch

Bố ngoại tình đẩy con gái vào bi kịch

(PNTĐ) - Phát hiện bố có người đàn bà khác ngoài mẹ trong một lần cùng bạn đi dã ngoại, cô bé 15 tuổi trở thành nạn nhân của một bi kịch tinh thần, để rồi đêm đêm lên mạng “lang thang” tìm kiếm người chia sẻ nỗi niềm, và không ít lần có suy nghĩ tìm đến cái chết.
Bí quyết giúp con tự chủ của cựu biên tập viên truyền hình

Bí quyết giúp con tự chủ của cựu biên tập viên truyền hình

(PNTĐ) - Chị Nguyễn Hoài Linh từng là một biên tập viên và đạo diễn tại VTV3 và hiện là một chuyên gia khai vấn tuổi teen. Chị cũng đồng thời là mẹ của một bé trai 14 tuổi và bé gái 12 tuổi. Chia sẻ với Phụ san Đời sống gia đình, chị cho biết, hành trình mà chị tâm đắc và "thực chiến" nhiều nhất mỗi ngày chính là làm mẹ của các con tuổi teen. Trên hành trình ấy, chị khá tâm đắc với phương pháp đã áp dụng để giúp con hình thành tư duy tự chủ.