Đi trong phố cổ Hà Nội

Chia sẻ

“Chân đi trong phố, hồn trên mái xưa”- câu thơ ấy là cảm xúc xuyên suốt bài thơ này. Với người làm thơ, khi đã có một tình yêu, chỉ cần vang lên trong đầu một câu thơ như thế là đủ gọi ra một tứ thơ tha thiết.

Chân đi trong phố, hồn trên mái xưa
Mái rêu âm dương nắng chiều ngả bóng
Mùi thơm hoa mộc hay hoa móng rồng
Mùi thơm bâng khuâng thơm từ trí nhớ

Hàng Đường, Hàng Ngang cái thời voi ngựa
Xa đã rất xa gần lại rất gần
Chân đi trong phố hồn trên mái xưa

Những cửa bức bàn những đèn dầu lạc
Mái tóc đuôi gà trên vai lụa bạch
Người như trong tranh ta như trong mơ
Hồn trên mái xưa những căn nhà cổ
Lòng ta vẫn ở tai ta vẫn nghe
Hỡi em váy đầm tóc xoăn mắt tím
Có về xa thẳm nón thúng quai thao
Thời nảo thời nao tiếng gà giữa ngọ
Má em thì hồng môi em thì lửa
Cha mẹ thì già nắng ngả cành dâu

Hồn ta là nhà thân ta đến ở
Đi đâu về đâu hỡi vầng ngói cổ
Phố thành giấc ngủ cho ta nằm mê
                                          Tháng 12/2008
                                    Vũ Quần Phương

Đi trong  phố cổ Hà Nội - ảnh 1

Lời bình
“Chân đi trong phố, hồn trên mái xưa”- câu thơ ấy là cảm xúc xuyên suốt bài thơ này. Với người làm thơ, khi đã có một tình yêu, chỉ cần vang lên trong đầu một câu thơ như thế là đủ gọi ra một tứ thơ tha thiết:

Chân đi trong phố, hồn trên mái xưa
Mái rêu âm dương nắng chiều ngả bóng
Mùi thơm hoa mộc hay hoa móng rồng
Mùi thơm bâng khuâng thơm từ trí nhớ

Hàng Đường, Hàng Ngang cái thời voi ngựa
Xa đã rất xa gần lại rất gần
Chân đi trong phố hồn trên mái xưa

Có lẽ, khi tâm hồn ta đã thuộc về nơi nào đó, tất cả đều trở nên thân thuộc đến mức có thể gọi tên từng loài hoa. Mùi hương không đến từ sắc màu, từ mùa màng mà thoang thoảng đâu đây từ ký ức. Một ký ức “xa đã rất xa gần lại rất gần”, không còn nữa mà ai cũng nhớ rất rõ. Sau những thăng trầm, thịnh suy, những gì còn lại là bóng dáng: bóng nắng chiều ngả trên ngói âm dương, bóng voi ngựa, và có lẽ là cả “bóng”của hương xưa. Thế mới thực sự là hồn phố cổ.

Và rồi, trong niềm suy cảm ấy, tâm trạng người thơ như có sự pha trộn, đan xen giữa mới và cũ, xưa và nay với hai hình ảnh thiếu nữ Hà thành. Một cô gái đẹp trong sắc diện, hình hài của tố nữ trong tranh Hàng Trống “mái tóc đuôi gà trên vai lụa bạch” để rồi “Người như trong tranh” còn ta thì “như trong mơ”.

Hình ảnh thứ hai là một cô gái Hà Nội hôm nay với vẻ đẹp táo bạo, hiện đại của những “hotgirl” mà thi nhân nhắc tới “váy đầm tóc xoăn mắt tím”. Vẻ đẹp ấy không đáng trách, không bị lên án nhưng không hiểu sao nhà thơ vẫn ước, vẫn mong cô gái ấy trở về với phong cách của một thời phố cổ, thuộc về một Hà Nội của ngày xưa:

Có về xa thẳm nón thúng quai thao
Thời nảo thời nao tiếng gà giữa ngọ
Má em thì hồng môi em thì lửa
Cha mẹ thì già nắng ngả cành dâu.

Đi trong  phố cổ Hà Nội - ảnh 2

Đó là không gian Hà Nội thật sự khác biệt. Hà Nội của nhịp phố xen với quê, những hàng xen với làng tạo nên nét riêng của người kẻ chợ. Dường như giữa em và ta là duyên kiếp trước từ “thời nảo thời nao”, thuở “má em thì hồng môi em thì lửa” cứ thế đưa anh về với ngày xưa ấy.

Sau tất cả những miên man đó, nhà thơ nhận ra một Hà Nội của những giá trị tâm hồn, nơi có thể chở che, dung nạp được những bước chân trở về:

Hồn ta là nhà thân ta đến ở
Đi đâu về đâu hỡi vầng ngói cổ
Phố thành giấc ngủ cho ta nằm mê.

Giờ đây, khi kinh thành xưa và ngựa xe không còn, thứ đọng lại là một thế giới của tâm hồn. Hồn vía của phố xưa, nhà cổ, của Thăng Long - Hà Nội cổ kính mới là bất biến, trường tồn nhất. Phải yêu Hà Nội đến thế, hiểu mảnh đất này đến thế mới có thể thốt lên: “Hồn ta là nhà thân ta đến ở”. Hôm nay, phố xưa cũng “đã hoá tâm hồn” từ bao giờ.

VIỆT PHƯƠNG

Tin cùng chuyên mục

Phụ nữ dân tộc thiểu số gìn giữ văn hóa dân tộc

Phụ nữ dân tộc thiểu số gìn giữ văn hóa dân tộc

(PNTĐ) - Trong những năm qua, Đảng, Nhà nước và Thành phố Hà Nội luôn dành sự quan tâm sâu sắc đến công tác bình đẳng giới, không ngừng thúc đẩy vai trò, quyền lợi và sự đóng góp của phụ nữ trong mọi lĩnh vực của đời sống chính trị, kinh tế - xã hội. Nhờ những nỗ lực bền bỉ, Hà Nội đã đạt được nhiều kết quả đáng ghi nhận, đặc biệt là trong việc nâng cao quyền bình đẳng giới cho phụ nữ vùng dân tộc thiểu số và miền núi. Không chỉ khẳng định vị thế của người phụ nữ trong xã hội, không ít cá nhân còn phát huy vai trò của họ trong công cuộc bảo tồn và gìn giữ bản sắc văn hóa dân tộc.
Đất lành

Đất lành

(PNTĐ) - Thoan vẫn còn nhớ như in ngày hôm đó, khi vợ chồng cô được mời bạn bè, hàng xóm tới tân gia. Căn nhà nhỏ thôi, nhưng là mồ hôi nước mắt và tâm huyết hàng chục năm cố gắng của cả hai vợ chồng...
Xây dựng môi trường an toàn cho phụ nữ, trẻ em

Xây dựng môi trường an toàn cho phụ nữ, trẻ em

(PNTĐ) - Thời gian qua, Hội LHPN Hà Nội đã ra mắt nhiều mô hình cụ thể như “Thôn, tổ dân phố an toàn cho phụ nữ, trẻ em”, “Thành phố an toàn, thân thiện với phụ nữ và trẻ em”, “Làng quê an toàn”… Các mô hình nhằm thúc đẩy bình đẳng giới, phòng chống bạo lực gia đình, mua bán người, xâm hại tình dục, bạo lực học đường; tạo điều kiện cho phụ nữ, trẻ em phát huy nội lực, vai trò chủ động phòng ngừa ứng phó với bạo lực…
Sau những lời khó nghe

Sau những lời khó nghe

(PNTĐ) - Mẹ chồng Phương khó tính, hay chê bai và ít khi thể hiện cảm xúc. Nhưng sau những lời góp ý lạnh lùng ấy, cô nhận ra một điều: Yêu thương đôi khi không cần phải nói ra, mà thể hiện qua những hành động nhỏ mỗi ngày.