Thơ về Mẹ...

Chia sẻ

Thú thật, đọc xong những câu thơ ấy, tôi chỉ biết lặng im. Bài thơ của thi sĩ Đỗ Trung Quân đã khiến tất cả những xô bồ, bon chen, tham vọng… trong cuộc đời này đều phải lặng im trước mẹ.

“Xin tặng cho những ai được diễm phúc còn có Mẹ”

Con sẽ không đợi một ngày kia
khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
ai níu nổi thời gian?
ai níu nổi?
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.

Con sẽ không đợi một ngày kia
có người cài cho con lên áo một bông hồng
mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ
mỗi ngày đi qua đang cài cho con một bông hồng
hoa đẹp đấy - cớ sao lòng hoảng sợ?
Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ
Sống tự do như một cánh chim bằng
Ta làm thơ cho đời và biết bao người con gái
Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?
Những bài thơ chất ngập tâm hồn
đau khổ - chia lìa - buồn vui - hạnh phúc
Có những bàn chân đã giẫm xuống trái tim ta độc ác
mà vẫn cứ đêm về thao thức làm thơ
ta quên mất thềm xưa dáng mẹ ngồi chờ
giọt nước mắt già nua không ứa nổi
ta mê mải trên bàn chân rong ruổi
mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng
Khi gai đời đâm ứa máu bàn chân
mấy kẻ đi qua
mấy người dừng lại?
Sao mẹ già ở cách xa đến vậy
trái tim âu lo đã giục giã đi tìm
ta vẫn vô tình
ta vẫn thản nhiên?

Hôm nay...
anh đã bao lần dừng lại trên phố quen
ngả nón đứng chào xe tang qua phố
ai mất mẹ?
sao lòng anh hoảng sợ
tiếng khóc kia bao lâu nữa
của mình?
Bài thơ này xin thắp một bình minh
trên đời mẹ bao năm rồi tăm tối
bài thơ như một nụ hồng
Con cài sẵn cho tháng ngày
sẽ tới!
                                                         1986
                                       Đỗ Trung Quân

Minh họa sưu tầmMinh họa sưu tầm

LỜI BÌNH

Mẹ của chúng ta đang “thầm lặng” về “phía hoàng hôn” và những người con đang “chạy điên cuồng” để đuổi theo níu lấy mẹ. Chỉ cần nghĩ đến điều ấy thôi đã đủ khiến cho ta thảng thốt, âu lo từng ngày:

Con sẽ không đợi một ngày kia/ có người cài cho con lên áo một bông hồng/ mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ/ mỗi ngày đi qua đang cài cho con một bông hồng/ hoa đẹp đấy - cớ sao lòng hoảng sợ?

Tháng Bẩy là mùa Vu lan báo hiếu nhưng thật ra từng ngày, từng giờ ta đang mất dần bóng dáng của mẹ. Đâu phải chỉ vì ta nhanh lớn, mẹ nhanh già mà bởi những mê mải, bồng bột và ngộ nhận của mỗi người. Trước tiên là sự mải mê lạc lối tình trường:

Ta làm thơ cho đời và biết bao người con gái/ Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?

Đâu chỉ riêng các thi sĩ, khi còn trẻ ai trong chúng ta cũng từng dành hoa đẹp, lời hay để đuổi theo bóng hồng dẫu không ít lần nhận trái đắng nghiệt ngã đến khôn cùng: “Có những bàn chân đã giẫm xuống trái tim ta độc ác”. Sau những tổn thương, cay đắng, người con trai vẫn bị cuốn vào những khát khao mà quên một người mẹ ở nhà. Khi sự lãng quên ở anh đã thành thản nhiên, vô tâm thì bên thềm xưa, mẹ dõi theo anh. Giờ mẹ không thể đi theo nâng đỡ anh được nữa hay chính mẹ muốn để anh có cuộc đời riêng, có niềm vui riêng. Và, phải đến một ngày khi chứng kiến cảnh người ta tiễn một bà mẹ về cõi vĩnh hằng, anh mới nhận ra:

Hôm nay…/anh đã bao lần dừng lại trên phố quen/ ngả nón đứng chào xe tang qua phố/ ai mất mẹ?/ sao lòng anh hoảng sợ/ tiếng khóc kia bao lâu nữa/ của mình?

Tất cả chỉ là vấn đề thời gian, rồi người mẹ nào cũng sẽ đi xa. Những ai hôm nay còn có mẹ để báo hiếu, để ân hận muộn màng để được bình yên thì hãy biết trân trọng những ngày tháng bên mẹ thiêng liêng ấy. Hình như, bài thơ đã nói hộ tiếng lòng của tất cả chúng ta…

BÙI VIỆT PHƯƠNG

Tin cùng chuyên mục

Cùng đạp xe để bảo vệ môi trường

Cùng đạp xe để bảo vệ môi trường

(PNTĐ) - Không sử dụng những phương tiện đi lại thuận tiện như xe máy, ôtô, nhiều người dân Hà Nội hiện nay đã chọn xe đạp để “xê dịch”. Việc sử dụng phương tiện xanh như xe đạp đã và đang góp phần trực tiếp giảm thiểu ô nhiễm môi trường, tăng sức khỏe cho người sử dụng và hơn hết hoạt động này phù hợp với xu thế của xã hội hiện đại.
Những bông Hoa chùm ngây tỏa hương thiện nguyện

Những bông Hoa chùm ngây tỏa hương thiện nguyện

(PNTĐ) - Cứ đều đặn chiều thứ ba hàng tuần, nhóm thiện nguyện của các chị em phụ nữ mang tên Hoa chùm ngây lại chuẩn bị mấy trăm suất ăn miễn phí, sau đó chuyển đến Bệnh viện K (cơ sở Tân Triều, huyện Thanh Trì) để trao tặng những bệnh nhân ung thư có hoàn cảnh khó khăn và người nhà của họ.
Món quà 8/3 yêu thương

Món quà 8/3 yêu thương

(PNTĐ) - Khi mẹ chồng lên thành phố trông cháu, cuộc sống của gia đình Hương như đảo lộn. Những bất đồng nhỏ nhặt cứ tích tụ dần, tạo thành một bức tường vô hình ngăn cách hai mẹ con.